Rồi chàng quay lại và kiên nhẫn dùng kiếm và tay tạo nên một rãnh sâu giữa hai đường kiếm, chàng đào tới đâu, dòng nước len lỏi ùa theo đến đó, và làm đất mềm hơn.Đó mới chính là sự may mắn thật sự.Chàng vừa rửa kiếm vừa vui mừng nhìn dòng suối nhỏ đang chảy về.Đất ở chỗ cây bốn lá mọc luôn cần trong tình trạng đầy nước.Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng.- Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây.Chuyện gì đang xảy ra thế? Anh bắt đầu nhận ra rằng chắc chắn may mắn sẽ không đứng về phía anh.- Tôi không còn biết phải làm gì nữa.- Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà.
