Mình không bao giờ thả.Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không.Nhưng ta không cho nàng nói.Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng.Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình.Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi.Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi).Có điều, những cơn đau không tha cho ông cụ.Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.