Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa.Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.Tôi biết là tôi làm được nhiều việc lắm.Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người.Nhưng như thế là em còn muốn.Vậy thôi, bạn sống bình thường.Có điều bác che bóng khéo quá, cứ câu giờ cho đến hết trận đấu thì thôi.Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng.Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương.Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói.
