"Có chứ, tôi thường có thói quen đó.Mỗi chương dài 10 tới 20 trang chỉ đưa ra một chân lí hay một lời khuyên; và để người đọc tin chân lí, lời khuyên đó, Carnegie kể cả chục câu chuyện có thực, do ông nghe thấy, hoặc đọc được trong sách báo, nhiều khi là kinh nghiệm của bản thân của ông nữa, kể bằng một giọng rất có duyên, cho nên đọc thích hơn tiểu thuyết, mà lại dễ nhớ.Bạn lặp đi lặp lại câu đó thiệt chậm trong 1 phút.Như trường hợp của ông già John Brown bị xử giao vì xâm chiếm công xưởng ở Harpes Ferry và hô hào bọn nô lệ nổi loạn.Tôi có một người bạn thân vừa đây bị một cơn đau tim kịch liệt.Sướng hơn chúng mình nhiều! Chính chúng ta mới đáng thương!".Vậy tại sao ta không cầu nguyện? Gọi là Thượng Đế, hoặc Phật, hoặc Thánh, sao cũng được hết.Họ mới bắt đầu khuyếch trương.Tin tức bay khắp thế giới.Kẻ ngu nào cũng biết vậy.