Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.Mà để chửi đổng và thả con lợn trong người mình ra.Nhà văn nhắm mắt lại.Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.Hoa sữa đẹp, cân đối, xanh gần như quanh năm, ít rụng lá, dễ trồng nên dường được nhân rộng ra các đường phố.Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực.Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy.Và có lẽ cả hướng thiện.Đó chỉ là những bức tường lửa sơ sài non nớt.Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển.
