- Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật.– Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý.Bởi vì, chính tôi cũng từng chứng kiến điều đó.Tất cả mọi người đều hồi hộp, chăm chú Nomasir điềm đạm, tự tin đứng dậy và bắt đầu thuật lại tất cả những điều đã diễn ra trong suốt mười năm lập nghiệp của mình:- Nếu cậu bằng lòng để thời gian trôi qua và không chịu nỗ lực tìm cách để trả nợ, thì chứng tỏ linh hồn của cậu là linh hồn của một kẻ nô lệ.Mặc dù vậy, mỗi năm của cải của ông vẫn không ngừng gia tăng khiến Arkad ngày càng giàu có hơn.- Hãy nhìn cái thứ lười nhác kia xem! Kẻ cầm cày thì không cố gắng để cày cho sâu.Thật lạ lùng biết bao, tôi không còn thiếu hụt tiền bạc như trước nữa.Tôi ra sức làm cật lực, nhưng điều luật dài quá nên khi ông Algamish quay lại, công việc vẫn chưa xong.Điều này khiến cho tôi thích thú và tập trung nỗ lực làm việc nhiều hơn.
