Tôi nhỏ bé cứ lởn vởn xung quanh, vì kỹ thuật cũng có sơ sơ nên không để bác dắt qua.Hoàng Lão Tà trong Anh hùng xạ điêu không bao giờ thanh minh dù luôn bị oan lại làm kẻ khác bị oan lây.Nàng bảo: Anh ăn hộp cơm kia đi.Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa.Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.Tôi kệ tôi dắt tôi đi.Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác.Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này.Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương.Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không.