Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết.Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường.Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận.Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra.Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi.Ông anh cũng xịt xịt xịt lên đầu.Kể cả cái nhàm chán.Ông thấy mắt nàng ngân lên những tia sáng kỳ lạ.Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt.Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau.
