Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi.Để xem ai nghệ sỹ, ai câu cú hơn nào.Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ.Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.Nếu giờ này tôi ở nhà, mọi người chắc đã yên tâm ngủ.Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh.Nghĩ có vẻ khúc chiết.Với khả năng phân tích cũng như những luồng suy nghĩ sâu sắc, ông ta có thể bắt vở được những giấc mơ của mình.Mọi người biết ơn bác nhưng sẽ khó ai có thể chia sẻ được với bác.Họ quên rằng cần có thương gia, cần có nông dân, cần có người bán hàng rong… và cần có cả nhà thơ.