Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm.Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật.Mưa ý nghĩ như đá rơi lộp bộp trong óc, chờ cô nàng Buồn Ngủ đỏng đảnh hay trễ hẹn.Dòng họ nhà mình phải rạng danh…Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo.Bạn không thấy lạ lắm vì bạn đoán chắc chúng được đỡ bởi tán của những cây khác.Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác.Bởi vì những sự tiêu cực, những sự trái ngang, hèn hạ và phản bội không làm tôi ngỡ ngàng.
