” “Tôi hành động bất chấp sự không thoải mái.Mọi việc vẫn diễn ra như thế, và họ vẫn cứ nghèo!Bạn vẫn có thể tồn tại chứ? Liệu bạn có thể làm lại tất cả không? Rất có thể câu trả lời sẽ là có.Và khi nào nỗi giận đó còn chưa được giải tỏa thì họ vẫn sẽ không bao giờ thật sự hạnh phúc hay bình yên, bất kể họ giàu hay nghèo.Tôi không ngụ ý rằng những người không giàu thì không dễ thương và rộng lượng, nhưng tôi có thể khẳng định rằng ý nghĩ “tất cả những người giàu đều xấu xa” thật là ngu dốt.Tôi có một câu châm ngôn thế này: “Nếu một cây sồi cao 30 mét mang bộ óc của con người, nó sẽ chỉ phát triển đến độ cao 3 mét mà thôi!”.Bạn có thể thấy rằng bạn không phải là “cuộn băng từ" chứa những thông tin được ghi lại,Ngược lại, nếu bạn chỉ biết tiêu xài và tiêu xài, thì không những bạn không bao giờ giàu lên được, mà phần trách nhiệm trong con người bạn rốt cuộc cũng sẽ tạo ra các tình huống làm bạn thậm chí không thể tận hưởng những thứ mà bạn chi tiền để có được, và đôi lúc bạn sẽ còn mang nặng mặc cảm tội lỗi.Và vế sau của quan niệm trên đã làm tôi gục ngã.Vừa thoáng nhìn thấy thử thách là họ thoái lui ngay.
