Từ lúc trẻ, sau một đợt dùng thuốc trị bệnh quá liều, bố bị hỏng khứu giác.Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.Hy vọng bà chị sẽ không hỏi phòng kế toán xem cậu em đến lĩnh lương chưa.Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ.Vận động, đọc sách và làm việc theo sở thích khiến thằng con trai bớt côn đồ.Rồi bác ta sẽ quát: Thằng kia! Mày rình mò gì thế? Muốn gô cổ lại không? Phắn!.Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ.Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt.Hơi tiêng tiếc không tập từ mấy tháng trước.
