Cuốn sách thì vớ vẩn.Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không.Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội.Thêm nữa, chưa mấy ai biết đến bạn.Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay.Với đời người, ngắn lắm.Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây.Rồi bảo cảm ơn ta đi.Trên con đường bị truy sát, anh ta đã rắc kịp những hạt mầm máu của mình xuống những mảnh đất khô cằn.Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình?
