Vào năm 1967, tôi đang học năm thứ năm ở trường trung học Batu Pahat, Jonor, Malaysia; đây là năm mà tôi cho là “trọng đại” vì năm đó, tôi là nam sinh lớp 5 đầu tiên bị thầy giáo tát trước mặt cả lớp! Khi ấy tôi 17 tuổi.Nhưng phải chăng tất cả những giây phút hạnh phúc đều tuyệt vời và những khoảnh khắc đau khổ tệ hại?Không ai biết được rằng, đối với tôi, một cách không chính thức, nó đã trở thành cẩm nang của sự thành công.Khi tôi dẫn người ấy đến gặp anh, trên mặt anh nở một nụ cười mãn nguyện.Hãy sử dụng một tư duy độc đáo, mới mẻ, can đảm phong phú và lạc quan làm điểm khởi đầu.“Ông là một tên thầy tu dơ bẩn”.Thất bại bị xem là điều cấm kỵ.Các viên đá nhám ấy đã được gia công như thế nào để trở thành những viên kim cuơng xinh xắn mà bất cứ người phụ nữ nào cũng yêu thích?Bằng cách đánh bóng ư?Đúng thế ,viên kim cuơng thô ráp được đánh bóng và được mãi dũa nhiều lần.Để thoát khỏi sức ép của cuộc đấu tranh chính tri sau đó, ông đã đến Hongkong, sự chuyển đổi địa bàn này hóa ra lại may mắn.Khi phân tích điều nay theo cách bạn làm , bạn sẽ nhận ra rằng hoàn toàn không có gì đáng ngạc nhiên cả.