Chúng đến khi nào và như thế nào, tôi không biết, tôi cũng không ép chúng được.Thay vì trải qua cuộc đời của mình như là một người bị xã hội bỏ rơi, dì Vương là một trong vài phụ nữ thuộc thế hệ hòa hợp với những tiêu chuẩn đang thịnh hành của đất nước Trung Quốc mới.Anh ta khiến những người khác cảm thấy an tâm về sự chọn lựa khôn ngoan của họ trong việc làm ăn với anh ta.Vẫn mong muốn tỏ ra đáng mến, tôi nói miễn cưỡng, “Được rồi, tôi sẽ đi lấy thẻ tín dụng của mình.Bob đồng ý trả June ba ngàn đô la để biên tập ba truyện ngắn.Thật thú vị khi ngắm nhìn những người hoàn toàn tin tưởng vào chính họ.Tôi tự hỏi, Dharma trong tình huống này là gì? Khi đó, tôi nhận ra chỉ có một cách thích hợp duy nhất để tiếp cận với công ty Đài Loan là phải cởi mở và thẳng thắn và phải tìm ra bằng cách nào, tôi (đại diện cho quyền lợi công ty Mỹ) có thể phục vụ họ tốt hơn.Người Trung Quốc coi cỏ là loài cây dại và ý tưởng của họ về làm đẹp quan cảnh là nhổ hết cỏ đi chứ không phải là trồng cỏ.Tôi tin rằng chúng ta nên giúp đỡ những người bon chen thực sự có tài.Có lần, Jim tới portland, bang Oregon, nơi tôi đang sống lúc đó.