Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc.Tôi đã ra đi và không bao giờ trở lại.- Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không?Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta.Anh quá bị ám ảnh bởi thực tế đó quá đến nỗi không thể nào nhìn sự việc một cách toàn diện và sáng suốt hơn.Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm.Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó.Chính vì vậy mà ta gọi nó là sự may mắn tốt lành, là điều mà ai trong chúng ta cũng đều mong ước.Không ai khác ngoài anh là người đã đi tìm những điều tưởng chừng như không cần thiết ngay cả sau khi mọi việc dường như đã hoàn tất.Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max:
