Thỉnh thoảng ngừng lại để suy nghĩ.Tôi phải học ôn lại một lần nữa.Trong số 10 người còn lại, một người bán được gần hết chín chục phần trăm những vé bảo hiểm, còn chín người kia chỉ được chia nhau có mười phần trăm còn lại thôi.Duyên do? Là tại ông ưu phiền.Nhưng nếu ông thắc mắc lo lắng về bệnh mất ngủ thì có lẽ chết sớm lâu rồi.Nhưng phần đông chúng ta không làm vậy.Đứa gái chỉ tôi nói: "Không biết có phải ông già Nô-en mang cô này lại không?" Thấy tôi ngửng đầu mở mắt, cả hai đứa đều sợ.Người ta càng chỉ trích, ông lại càng công nhiên tỏ ra không cần.Có người lại bị bệnh nhức đầu, đau lưng, trong mình lúc nào cũng mệt mỏi.Khi tôi nghĩ vậy, tôi thấy trước kia tôi ngu quá.
