Đứng trước những học sinh bị đánh giá là mắc những khuyết tật về đọc chữ và đủ thứ rối loạn nhân cách khác, bà đã quan niệm rằng vấn đề không phải là ở các trẻ em, mà là ở cách thức người ta dạy dỗ chúng.Bà kia thì lại tin rằng con người làm được gì là tùy ở niềm tin của mình và vì thế bà đã đề ra một lý tưởng cao hơn cho mình.Và tôi cũng bắt đầu nhận ra rằng việc suy nghĩ tự nó cũng không là gì khác hơn là tiến trình hỏi và trả lời những câu hỏi.Tôi thấy rằng niềm tin ấy của tôi đã gây ra biết bao đau khổ, thế là tôi quyết định hủy diệt niềm tin ấy và không bao giờ còn chiều theo nó nữa.Nếu bạn gặp một vấn đề gì là tôi có mặt và tôi thấy rất hãnh diện được các bạn gọi như thế.Chúng ta phải quyết định rằng mình không thể chấp nhận để cho có quá nhiều người, đàn ông cũng như đàn bà, trẻ con cũng như người già, bị vứt ra ngoài đường phố như những cặn bã của xã hội.Trí óc con người luôn luôn theo đuổi một điều gì đó, ít ra là nó tìm cách giảm bớt hay loại bỏ đau khổ, hay tránh những gì gây ra đau khổ.Thế rồi một vấn đề mới lại phát sinh.Ý thức rõ ràng bước khó nhất để thành đạt một điều gì là có một quyết tâm thực sự ,một quyết định thực sự.Cho nên chúng ta có nhu cầu luyện tập thể dục để bù đắp vào chỗ thiếu hoạt động do trạng thái ít hoạt động.