Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi.Cho chú ngựa trắng ăn cỏ xong, chàng suy nghĩ về những việc sẽ làm ngày hôm nay.Tôi đã ra đi và không bao giờ trở lại.Độc giả khắp mọi nơi đã chú tâm thưởng thức, chuyền tay cho bè bạn và mỗi người đều mua nhiều bản để tặng cho gia đình, người thân, đồng nghiệp như những món quà đặc biệt của sự may mắn.Sau đó tôi kiếm được chân xách hành lý ở một khách sạn lớn.- Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó.- Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười.Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy.Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn.Chúng túa xuống mọi sinh vật kỳ lạ của khu rừng Mê Hoặc, xuống cả thần Gnome, Bà chúa hồ, Nữ hoàng Sequoia, Ston - Mẹ Đá.