Một người quen của tôi từng làm việc cho phòng nhân sự của một công ty tài chính lớn rất thích phương án này.Bạn không cần có một cử chỉ quá lộ liễu hoặc một quãng nghỉ quá dài.Anh có thể đang nghĩ anh không có lý do gì phải nói với tôi.Một cách vô thức, người đó sẽ cảm thấy bị ép phải trung thực giống như những con chó của Pavlov biết đến giờ được ăn mỗi khi ông bước vào phòng.Chẳng hạn, giả sử bạn là sếp và bạn đang điều tra khả năng có nhân viên thụt két của công ty.Vì em vẫn còn giữ chìa khóa của anh nên họ cũng muốn gặp em đấy.Hãy đặt cho ai đó một câu hỏi mở – một câu hỏi không thể trả lời bằng từ “đúng” hoặc “sai” – thật chậm rãi và có chủ tâm.Đây là các mối liên hệ.Phương án này dựa trên giả định rằng việc làm sai trái đã xảy ra và vì thế mới có cuộc nói chuyện này.Đây là cách tốt nhất vì nó có tác dụng ở nhiều cấp độ.