Đó là sự khác biệt căn bản trong tính cách của Jobs và Wozniak.Họ đã mất khoảng sáu tháng để đưa ra một sản phẩm thô nhưng hoàn toàn khả thi.Khi chúng tôi làm ra sản phẩm thì không có cái thứ gọi là điện thoại Thổ Nhĩ Kỳ, hay máy nghe nhạc mà giới trẻ Thổ Nhĩ Kỹ thích thú sẽ chẳng khác gì cái mà một thanh niên ở nơi khác sẽ muốn.Daniel Kottke - người bạn tâm giao từ thủa còn theo học trường Reed và những ngày đầu ở Apple, đã không còn nung nấu mối hận vì không được tham gia cổ phần - cũng có mặt ở đó.Ông nói với tạp chí này rằng: “Việc tôi giỏi nhất là tìm ra được một nhóm người tài năng và làm việc cùng họ”, ông cũng quyết tâm sẽ giữ vững thái độ với Apple: “Tôi sẽ luôn nhớ về Apple như cách một người đàn ông nhớ về người phụ nữ đầu tiên mà anh ta yêu”.Trong một chuyến đi sang Nhật Bản hòi đầu thập niên 1980, Jobs đã hỏi Akio Morita, chủ tịch của hãng Sony, rằng tại sao tất cả các nhà máy của tập đoàn đều mặc đồng phục.“ông ấy sẽ nhìn chằm chằm vào bạn và không hề chớp mắt.“Anh ấy rất không ủng hộ việc tôi định cho con đi làm con nuôi”.Đây là các dữ liệu.“Ông còn tin vào Thượng Đế không?” Jobs hỏi ông.
