Người Mỹ chúng tôi bước vào thập niên 1990 và nhận thấy chúng tôi nghèo hơn trước trong nền kinh tế quốc dân và trong sức mua cá nhân.Anh ta không có một hình ảnh về chính mình do bản thân hay mọi người tạo ra để phải sống theo hay quy định anh ta phải xử sự như thế nào.Người con hỏi ông về danh dự của việc tuân theo luật võ sĩ đạo cổ yêu cầu phải chết cùng cha.Bà đã tìm ra giải pháp cho nỗi lo sợ của mình.Gắng sức để khám phá chỗ đứng thích hợp của chúng ta giữa biển người mênh mông này là một phần trong mục tiêu của cuộc đời mỗi người.Cậu con trai mười ba tuổi theo ông ra trận, đúng như một người con hiếu thảo của một võ sĩ đạo.Mặt khác, nếu tôi đã thật lòng cho mà không có ràng buộc, thì những gì anh ta đã làm sẽ không chướng tai gai mắt đối với tôi.Những người này không nhất thiết là xảo trá hay tàn nhẫn, họ cũng không phải một mối đe dọa thực sự đối với các mục tiêu cá nhân hay nghề nghiệp của bạn, nhưng họ đúng là quấy rầy không dứt.Thông thường khi chúng ta xếp loại điều gì đó là sai hoặc xấu, đó là bởi vì chúng ta không có được tầm nhìn đủ rộng để nhận thấy sự cần thiết của nó trong tiến trình toàn thể của sự vật.Bà bước vào một cuộc sống mà bà nghĩ là sẽ yên bình và quí phái.
