Khổng Tử nói: “Bất cứ khi nào ta đi cạnh 2 người khác, không kể đến địa vị xã hội và tài nghệ của họ thế nào; ít nhất một người trong họ sẽ có khả năng dạy ta điều mà ta không biết.Một người ngu Trung Quốc được bảo là mang một bình cỏ giữa hai tai.Gần đây, trong lúc đang tập trên xe đạp đứng ở câu lạc bộ thể dục, tôi tình cờ lướt mắt qua một tờ tạp chí dành cho phụ nữ trẻ.Tất cả những tác phẩm vĩ đại đều được tạo ra bởi vì những người sáng tạo ra chúng bị thôi thúc một cách không cố ý.Khi anh tuân theo sức mạnh của tự nhiên, cảm nhận được nhịp điệu của mọi tình huống, anh sẽ có thể đâm chém và tấn công kẻ thù rất tự nhiên” Khi bạn thực hành Mặt Dày, Tâm Đen giai đoạn ba, dần dần bạn sẽ thấy không có sự chia cách hay mâu thuẩn nào giữa thế giới tinh thần và thế giới trần tục.Nhưng người võ sĩ đạo bảo con trai hãy rời chỗ đó và trở về nhà.Tôi chưa bao giờ quay lại trường đua từ lần đó.Đột nhiên tôi đờ người ra: tôi chưa bao giờ nói trước những đám đông lớn.Ngọn giáo thứ hai diễn tả trận chiến đấu bên trong.Ở phương Đông, những anh hùng không được đánh giá bởi sự dũng mãnh của họ trong việc săn bắn hổ, mà là bởi sức mạnh và khả năng chịu đựng nỗi nhục đóng giả làm con lợn.
