Tôi đã không làm gì sai cả.Mỗi ngày, anh thực hiện bốn đến năm ca mổ và nhận được trung bình từ 5.hận vì đã không kinh doanh bút bi! Bạn còn biết làm gì đây? Bạn đi mà giải thích với người đúng cuối hàng rằng họ hãy đến “muộn một chút”, và trong giấy hẹn của họ sẽ ghi: Thứ ba, lúc 3 giờ 15 phút, bốn thập kỷ sau!Người nghèo không tin rằng họ xứng đáng có một chiếc bánh ngọt, nên họ gọi món bánh rán rỗng ruột rồi cứ nhìn vào lỗ thủng đó mà thắc mắc tại sao họ “không có gì”.Ví dụ, tại trung tâm của tôi, một số giảng viên thích hướng dẫn cho các nhóm nhỏ khoảng hai mươi người một lần, nhưng một số người khác lại thấy thoải mái với khán phòng có hơn một trăm người, một số khác thích lượng khán giả khoảng năm trăm người, và vẫn có một số người khác thích khán thính phòng với từ một nghìn đến năm nghìn người hoặc hơn nữa.Nhưng bởi vì khi đó tôi là kẻ tay trắng nên tôi đã quyết định: “Cũng chẳng sao, nó cũng chẳng hại gì”, và bắt tay vào thực hiện chúng.Hơn nữa, bạn có cơ hội được lựa chọn ngồi vào “Ghế nóng” của “Never Work Again”, nơi các chuyên gia sẽ đánh giá kỹ năng của bạn và tư vấn lĩnh vực kinh doanh mang lại thu nhập khổng lồ phù hợp với tài năng của riêng bạn.Nếu bạn muốn giàu có và thành công, bạn cần tập luyện để cảm thấy thoải mái với công việc không thoải mái.Nếu bạn tin là mình thiếu thốn, bạn sẽ tạo ra thực tế rằng bạn sẽ nghèo khó.Tại sao? Rất đơn giản: họ đợi đến lượt mình! “Anh nghĩ thế là tệ ư? Hãy nghe chuyện gì đã xảy đến với tôi!”.
