Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo.Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết.Hiện sinh hết thì còn gì là người.Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.Đó cũng là một công việc, thậm chí, nhàn nhã.Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng.Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận.Ngôn từ không có gì mới.Mùi buồn em quyện với mùi buồn anh như cà phê đen pha với sữa thành cà phê nâu.Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây.