Ở đây là lớp học, ở đây là bệnh viện, ở đây là đường phố.Và biết bác thừa hưởng điều ấy ở bà nội.Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia.Như thế là lập dị, là thiếu khoa học, không hòa cùng nhịp sống với mọi người.Cái giấc mơ nó mất đi thì thôi.Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành.Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai.Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy.Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại.
